"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Cuối Năm

Cuối năm cửa nhà vắng vẻ
Nắng chiều hiu hắt ngoài song
Thoáng về những mùa xuân cũ
Nghe sao nỗi nhớ ngập lòng

Mùa xuân từ thuở lên mười
Nắng sớm hong vàng áo lụa
Tuổi hồng hái hoa đuổi bướm
Trong nhà ngoài ngõ đều vui

Mượt mà là xuân thiếu nữ
Chợ hoa áo trắng học trò
Xuân nồng trên đôi má đỏ
Ai vừa cợt bướm trêu hoa

Một thời áo gấm hài cong
Một thời mặn nồng chăn gối
Xuân Vui ấm tình chồng vợ
Nhà vui tiếng trẻ khóc cười

Một thời đất trời nghiêng ngả
Mùa xuân gió bụi bời bời
Mai vàng tả tơi trong gió
Xuân về giọt lệ đầy vơi

Một thời xuân buồn không tới
Cuối năm cửa đóng then gài
Xuân nghèo đời như bóng tối
Sống mà không thấy ngày mai

Thế rồi qua những mùa xuân
Buồn vui cuộc đời trôi nổi
Đã mấy mùa xuân viễn xứ
Xuân về sầu vẫn chơi vơi

Cuối năm mưa Xuân đất khách
Như dắt hồn về lối xưa
Nhớ cây mai vàng trước cửa
Thoang thoảng hương trầm gió đưa

Xuân ở quê người mưa gió
Kín cửa xuân không lối về
Cây đào nụ còn be bé
Xuân về ai biết hay chưa?

Cuối năm bồi hồi tưởng nhớ
Những mùa Xuân cũ ngày xưa
Đón xuân đôi vần thơ nhỏ
Ấm nhà tiếng khóc trẻ thơ.

Nguyên Nhung
(Xuân Nhâm Thìn 2012)