Cái Duyên Buồn Buồn
Gió chiều
thổi
cái buồn buồn
nghe niềm tui tủi
qua truông lũng sầu
đồng sâu
ngui ngút
ai câu
câu lên thả xuống
trái sầu trầm nguyên
gió chiều
thổi
cái nghiêng nghiêng
ngang qua cành cụt
nghe
chiền chiện kêu
người về
mót cái lêu bêu
nửa đêm treo ngược
trước
lều mặc uyên.
Đời ta
lỡ buổi chợ phiên
chìm trong đáy cốc cái duyên
buồn buồn.
Duy Phạm