"Quân lính cốt hòa-thuận, không cốt đông; cốt tinh-nhuệ, không cốt nhiều. Người khéo thắng là thắng ở chỗ rất mềm-dẻo, chứ không lấy mạnh đè yếu, nhiều hiếp ít." ** Quang-Trung **

 

Đám Bạn Ngày Xưa

                                              

Bạn của tôi... những đứa bạn ngày xưa
Thuở sớm trưa hay nắng mưa... sát cánh 
Thuở nhìn đời với đôi mắt trong xanh
Vô-tư đùa-nghịch những trò phá-phách

Thuở chưa có những vệt buồn chém rách
Chưa mang vào hồn vết thẹo thời-gian
Chưa biết lo buồn với những gian-nan
Hồn như nắng ban-mai vừa rựng sáng

Những sáng trưa chiều trong tà áo trắng
Những trò đùa của ngôi vị ''thứ ba''
Chỉ chịu thua "nhứt Quỷ và nhì Ma"
Ai hơn nữa... đố đứa nào cam chịu

Giờ ngồi lại vẫn chuyện trò líu tíu
Nhưng sức đà rệu-rạo với thời-gian
Mấy mươi năm... ngày tháng đã bào mòn
Cái nét xuân như tà dương đang nán

Giờ nhắc lại những bạn bè xưa cũ
Đứa mất, đứa còn vướng nợ trần-ai
Đứa êm-ã trong cảnh đời hạnh-phúc
Đứa vẫn còn lận-đận gánh trên vai

Đời vô-thường, có ai mà không biết
Nhưng vẫn xót lòng với nghiệp đeo mang
Thầm cầu xin xóa hết những ưu-phiền
Cho đám bạn những ngày đời viên-mãn!

Sông Song