"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

 


Cà Phê Vỉa Hè

(Cảm tác từ bài viết “Cà phê và vỉa hè”)

Ở đây có cà phê vỉa hè,
Phong cách như đường phố Paris,
Những ngày tàn mùa đông, còn lạnh,
Ra quán ngồi uống ly cà phê.

Dưới mái hiên che, dưới chiếc dù,
Bàn ghế rộn ràng mùa Xuân về,
Chọn chiếc bàn trên hè phố hẹp.
Ly cà phê ấm gió cuối mùa.

Cà phê với nhiều loại bánh ngon,
Hạnh nhân cookies hay muffin,
Mùi vị bánh mì nóng baguette,
Hay bánh bơ croissant thơm dòn.

Dừng chân quán cà phê vỉa hè,
Có khi nhìn đời như giấc mơ,
Đếm từng giọt cà phê triết lý,
Thả hồn vào một cõi trầm tư.

Hết những ngày Xuân đến ngày hè,
Bàn ghế vẫn còn đó đợi chờ,
Cà phê không bao giờ vơi cạn,
Với những tâm hồn phóng khoáng kia.

Những ngày mùa hè nắng không nhiều,
Đủ để hẹn hò khi đang yêu,
Bên ly cà phê cùng nắng gió,
Tận hưởng mùa hè ta có nhau.

Và mùa Thu đã đến bao giờ,
Trong ly cà phê có vần thơ,
Người uống cà phê là thi sĩ,
Khi chiếc lá vàng vừa bay qua.

Quán vỉa hè theo mùa buồn vui,
Hè phố người qua lại ngược xuôi,
Mai mùa Thu chết, mùa Thu hết,
Hè phố dần thưa vắng bóng người.

Là lúc mùa Đông sướt mướt về,
Ngọn gió lạnh căm thổi tứ bề,
Tuyết rơi trắng xóa trên đường phố,
Chìm khuất vào đâu quán vỉa hè?

Nguyễn Thị Thanh Dương
(August, 05, 2017)