"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Chân Dung Một Người Làm Thơ

Tôi nhìn thấy chân dung tôi trên vô vàn ngọn sóng,
Đuổi bắt mãi hư vô,
Bước chân mơ mộng,
Tôi tìm trên cát sỏi những vần thơ,
Tìm trong rong úa,
Hơi thở cuộc đời.

Tôi nhìn thấy chân dung tôi giữa phố chợ đông người,
Những gương mặt buồn vui xa lạ,
Tôi đi tìm,
Theo bước chân người hối hả,
Những vần thơ vất vả một kiếp người.
Nên thơ tôi,
Cũng thấm mệt tình đời.

Tôi nhìn thấy chân dung tôi lang thang mây trời,
Khi hoàng hôn xuống,
Trong ánh nắng chiều tàn hình như không bờ bến,
Bước chân tôi cũng chẳng có bến bờ.
Tôi tìm trên lá cỏ những vần thơ,
Tìm trong gío bụi,
Tiếng thì thầm,
Tưởng như tiếng gọi,
Một tình yêu.
Và tìm trong bóng ngả đường chiều,
Góc hoang vắng cuộc đời.

Tôi nhìn thấy chân dung tôi ở khắp mọi nơi,
Này tóc tôi bay,
Này chân xuống phố,
Dù ngày bão giông,
Dù ngày nắng tỏ,
Tôi vẫn mơ màng cảm xúc,
Vẫn còn những giọt nước mắt,
Thương nhớ vu vơ,
Cho người tình trong mơ,
Không bao giờ có thật,
Từ kiếp này và xin cả kiếp sau,
Tôi vẫn là tôi,
Với chân dung đa cảm đa sầu.

Nguyễn Thị Thanh Dương