"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Cám Ơn

Bâng khuâng nhìn khói qua tay
Hỏi: thời gian đã bao ngày hiện sinh?
Trời xa, Đất lạ...u tình!
Ngày, đêm, năm, tháng... một mình tỉnh, say!
Thấp, cao... từng bước lưu đày
Ba chìm, bảy nổi! Loay hoay phận người
Cám ơn chiếc bóng không lời
Theo ta cuối đất cùng trời bấy lâu
Cám ơn những cuộc bể dâu
Cho ta nếm đủ cơ cầu, ly tan
Nhánh đời tận tuyệt quan san
Tàn y bỏ lại. Tan đàn. Thiên di!
Cám ơn tuổi mộng xuân thì
Điểm trang quá khứ trong bi hài đời
Dù sao cũng đã một thời
Buồn, vui, trầm, bổng, đầy, vơi...sá gì!
Cám ơn Em rất nhu mì
Đong từng hạt nhớ người đi cuối trời
Cám ơn mây khói trùng khơi
Gọi hồn tử sĩ, quyện lời cố hương
Cám ơn kiếp sống tha phương
Đã cho ta những canh trường trắng đêm
Buồn trên vai đọng cánh mềm
Bóng phiêu du lắng bên thềm trăng soi
Cám ơn hạnh phúc nhỏ nhoi
Của lòng cô quạnh, của thoi thóp tình
Cám ơn tia nắng bình minh
Soi ta từng bước hành trình viễn khơi
Cám ơn Em, cám ơn đời
Cám ơn cả những bồi hồi...nhớ quê!

Huy Văn