"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Đường Chúng Ta Đi

 

      1

Hành-trang ta còn chút gì ngạo-nghễ,

Trong gian-nan khốn-khó vẫn tươi cười.

Đường vạn dặm áo xiêm như đã nhẹ.

Lời thề-nguyền soi sáng một đêm vui.

 

                 2

Chân một bước hoa thơm rừng lịch-sử.

Lũ chúng ta đi dựng lại Tình Người.

Qua sương khói, rừng âm-u mãi nhớ.

Cây khô cằn tỉnh dậy là xanh tươi.

 

                3

Đây là lúc hồn trong như đá quý.

Sao Mai đang lộng-lẫy bỗng lu-mờ.

Đem tâm-huyết đoàn ta nuôi ý-chí.

Nối rộng vòng ca hát đẹp như thơ.

 

               4

Ðây là lúc phương Đông bừng nắng chói.

Những yêu-thương rạng-rỡ đẹp huy-hoàng;

Mây tám hướng đang bay về một cõi.

Bụi mịt-mờ ta dựng lại Giang-San.

 

              5

Ðây là lúc đem thân cho Nghĩa Lớn.

Khắp năm châu tuổi trẻ sẽ anh-hùng.

Cờ Nhân-Ái ngàn sau tung gió lộng.

Giầu hay nghèo cùng một mối vui chung.

 

 

 Viết sau đêm lửa trại

             Woodland Trails Camp, Torronto, Canada

 

Nguyễn Hoàng Lãng Du