"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Thương Mẹ 

Một đời Cha đã long-đong,

Núi sông Mẹ gánh lưng còng tháng năm.

Ngọn rền già cõi xa-xăm,

Lá rau lay-động âm-thầm con nghe.

Giọt mưa dột xuống góc hè,

Đâu đây gió nổi cơn mê bão-bùng.

Tuổi buồn mười ngón tay nhăn,

Gốc cây cổ-thụ cành run cuối trời.

Tóc sương rụng xuống cho đời,

Bay lên thành Bụt độ người trầm-luân.

 

Nguyễn Hoàng Lãng Du