"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **


  

Trong Nỗi Ngậm-Ngùi

 

Những giòng chữ từ ngàn trùng, biển rộng;
Tới tay ta trước Tết đúng hai ngày:
“Con mong Thầy luôn giầu-sang, khỏe-mạnh”.
Thầy rụng-rời sợ-hãi chuyện không maỵ

 

Đốt mau mau cho thầy đôi pháo lệnh!
Hồn văn-minh tỉnh dậy bớt điên-khùng.
Xin cầu-chúc cho thầy vương chút bệnh,
Dăm ba ngày nằm lại, mộng Quê-Hương.

 

Người máy-móc như một tuồng múa rối.
Ngày lại ngày năm tháng cứ trôi qua.
Đường tắc-nghẽn khi cuối chiều lái vội.
Ta thương ta hay tội chiếc xe già?

 

Thầy yếu-đuối những giằng-co không hết.
Các con ta trong thiếu-thốn hao-gầy.
Năm tháng lạnh trùm chăn còn vẫn rét.
Ta lắc-đầu nhẫn-nhục nhập vòng quay.

 

Có khóm trúc nơi cuối vườn khô-héo.
Thầy ngậm-ngùi tưới nước buổi chiều nay.
Đời vật-chất với muôn ngàn lôi-kéo.
Lòng chai đi, ai chữa được cho Thầy?

 

Nguyễn Hoàng Lãng-Du