"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

  

 Này Em Ta Nhớ

 

Ngày xưa anh ngủ

Bên rặng thông già.

Sông dài, sóng vỗ.

Bồng-bềnh mây xa.

 

Chân em bước nhỏ,

Đuổi bướm cuối trời.

Lung-linh nội cỏ,

Một giọt sương rơi.

 

Lộc xuân vời-vợi,

No cánh mai gầy.

Đời vui áo mới,

Tuổi lớn nào hay.

 

Em ôm hạ đỏ,

Tay hái phượng hồng.

Thơ tình cuối vở,

Thương nhớ mung-lung.

 

Hồ xanh, thu biếc.

Xinh đóa cúc vàng.

Có người trên dốc

Chờ bước ta sang.

 

Em về ngõ trúc,

Thức giấc mùa đông.

Ôm đàn anh hát,

Vui cuộc tình nồng.

 

Bên cầu sóng đổ,

Nước chẩy qua mau.

Bóng trôi, bóng vỡ.

Mong-manh tình đầu.

 

Em trong đám hỏi

Đôi mắt rưng-rưng.

Anh về ngõ tối,

Nhà em tưng-bừng.

 

Mẹ buồn không nói,

Bên dậu mồng tơi.

Nhà nghèo trăm nỗi,

Hai vai rã-rời.

 

Thương buổi mưa đầu,

Lưng trời sương khói.

Em qua lối sau,

Lòng đau anh đợi.

 

Ôi làn tóc mây,

Trên hai vai ướt.

Năm ngón tay gầy,

Em sầu gương lược.

 

Anh bỏ đời anh,

Ôm đàn đi biệt.

Em giòng sông xanh,

Tình ơi, oan-nghiệt!

 

Lần trang vở cũ,

Một xác bướm khô.

Tình như thác lũ,

Trăm năm dại khờ.

 

Linh-hồn cỏ rối,

Anh ngủ trên rừng.

Chiều nay nắng quái,

Sợi tóc rưng-rưng.

 

   Trên đỉnh Preston Hill

   một chiều phiêu-bạt

 

 

Nguyễn Hoàng Lãng-Du