"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

Ta Cùng Lên Đường

Lửa hồng đêm nay sáng soi rừng núi,
Voi rống từng hồi thúc-giục lòng ai?
Cờ vàng (*) bay xóa tan bao hờn-tủi.
Giữ nước, dựng nhà gánh nặng hai vai.

Chị đã về từ buôn cao réo gọi,
Anh đến đây biển dậy sóng ngang-tàng.
Lớp-lớp đứng lên quyết-tâm hỏi tội:
Chẳng nỏ thần giặc Bắc cũng tan-hoang.

Trống Đồng thúc quân voi về như thác lũ,
Gian-khổ không nề, nếm mật nằm gai.
Từ đất thiêng ra đi làm lịch-sử,
Dân Việt anh-hùng nào kể gái hay trai.

Ta đứng đây bên giòng sông Hát,
Máu nóng dâng tràn, chí lớn muôn phương.
Em có thấy người xưa đâu chết,
Non-nước còn, còn sống với quê-hương.

Tiếng trống thúc quân từ ngàn năm vọng,
Giục-giã ta về góp gió làm giông.
Sông-núi điêu-linh muôn người trông-ngóng,
Ta hãy cùng nhau mau bước lên đường.

Dã-Tràng Biển Đông

(*) "Đầu voi phất ngọn cờ vàng,
Sơn-trang mấy kẻ chiến-trường xông-pha."
(Đại-Nam Quốc-Sử Diễn Ca)