Thương Áo Tơi Mưa
Em ra đồng chẳng áo tơi
Cơn mưa cuối hạ tuôn rơi thình lình
Xót xa tôi đứng lặng nhìn
Ướt em, ướt cả chữ tình trong tôi
Hôm sau tìm được áo tơi
Ra đồng chờ dịp ngóng trời đổ mưa
Nào ngờ tôi quá xót xa
Trời chang chang nắng em qua đồng người...
Than trời, khổ cái áo tơi
Than em, khổ tấm thân tôi một mình!
Quế Anh