"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Mênh Mông Chiều Nhớ

Mơ về phương xa ấy
Nhắn gió theo làn mây
Màu sương lam phủ kín
Hiu hắt cơn buồn lây.

Từng giọt mưa hiên vắng
Rơi rớt rơi triền miên
Thoáng đâu đây lời hát
Ca khúc ca sầu miên.

Xa mờ xa mây tím
Xây bến bờ yêu thương
Trong dặm trường nhung nhớ
Ai khóc ai sầu vương?

Chiều rồi tan bóng xế
Mưa bước chân em về
Da diết tim lạnh giá
Nghe nảo nề cơn mê.

Vi vu lời của gió
Anh hãy quay về đi
Xuân thì em đã khép
Tiếng yêu đầu phân ly.

Ngọc Quyên