"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Hậu Quả Của Cuộc Từ Thiện Bất Đắc Dĩ

 

Không biết ngôi mộ này của ai, nhưng nếu là của mẹ, liệu có gì khác chăng?

Jim Wilson quì trước mộ khá lâu, lan man  cảm tưởng như vậy.

Anh rời Việt Nam năm lên sáu, trên chuyến phi cơ từ thiện con mồ côi, tháng 4 năm 1975.

Khi thật sự có trí khôn, mẹ anh là bà Wilson, hiền lành, thương yêu, hiểu biết và sâu sắc.

Ba anh là ông Wilson, giáo sư đại học Rice.

Tốt nghiệp Texas A&M, ra trường tiến sĩ luật khoa Harvard. Ban đêm đi học Việt ngữ. Anh vẫn không hài lòng. Là người, cần phải biết cội nguồn.

Nhờ Hồng Thập Tự tìm kiếm, Cơ quan Tin Lành giúp đỡ, anh gặp nhiều họ hàng, chú bác, cô dì, xa lạ. Lời nói yêu thương như gió lay rừng cây không bám rễ.

Cuối cùng anh quì trước ngôi mộ.

Không biết ngôi mộ này của ai, nhưng nếu là của mẹ, liệu có gì khác chăng?

Nhiều đêm anh nhìn thấy mặt mẹ mờ ảo, anh từng gọi mẹ tha thiết, không kịp hiểu vì sao. Bây giờ, ước muốn một ly đá lạnh giữa trưa nắng.

Anh nghĩ thầm: “Dù sao, con vẫn là con của mẹ.”

Cảm thấy trống rỗng khi đứng lên. Bà Wilson đến ôm anh. Đã lâu lắm, lòng anh cảm động, ướt khóe mắt. Anh thì thầm bên tai bà:

- Dù thế nào, mẹ vẫn là mẹ của con.

 

Ngu Yên