"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Ngày Gặp Lại

Kính tặng LM Phạm Văn Phương

Kể từ lúc xa trường trong nỗi nhớ,

Đêm mung-lung nẻo cũ lắm sương mù.

Chúng ta đến Calvin ngày hội-ngộ,

Giữa một vùng cây lá đẹp như mơ.

 

Người về đây mang theo mùa nắng hạ,

Ước-mơ xưa trải rộng dưới sân trường.

Góc thiên-đường có một loài cây lạ.

Dâng tặng đời, hoa nở ngát yêu-thương.

 

Có mái tóc đã đượm mầu phấn trắng.

Vầng trán nhăn phảng-phất nét thăng-trầm.

Ai đã cất những bài ca hùng-tráng.

Tạ ơn trời, tình-nghĩa vẫn miên-man.

 

Ôi tiếng hát ru hồn như bất-tận!

Ôi nụ cười lòng đá cũng xôn-xao.

Mai ta đi nhỡ khi trời trở lạnh,

Giữ tình này làm áo ấm cho nhau.

  

Nguyễn Hoàng Lãng-Du