"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

 

Thu Nhớ

Thức giấc thấy mình đơn lẻ 

Từ dạo mùa thu ngã rẽ chia phôi 

Xa anh mấy chục năm rồi 

Ra đi vội vã để tôi nỗi buồn 

oOo

Nhiều đêm khóe mắt lệ tuôn 

Trách ai lặng lẽ nỡ buông cuộc tình 

Đành quên áo trắng đẹp xinh

Một thời ngớ ngẩn dáng hình của em 

oOo

Thu về nhạc khúc dịu êm 

Tiết trời se lạnh bên thềm trăng soi

Đâu còn cái thuở mặn mòi 

Dịu dàng tia nắng lối mòn ta qua 

oOo

Muôn màu rực rỡ sắc hoa 

Vàng tươi hoa cúc, tím cà mộng mơ 

Bông sen say đắm thẩn thờ 

Mặt hồ phẳng lặng ngẩn ngơ lộc vừng 

oOo

Bây giờ ta đã người dưng

Mỗi lần mưa đổ đếm từng thu sang

Đời sao ngắn ngủi phũ phàng 

Bềnh bồng số phận lỡ làng nợ duyên 

oOo

Tình xưa lắng đọng nỗi niềm 

Cõi lòng trang trải gửi miền phương xa 

Thời gian dù đã nhạt nhòa 
Còn hình bóng cũ đậm đà khắc sâu 

Minh Triết