"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Trời Mưa Mãi, Mưa Hoài

Ngày hôm nay mưa hoài, mưa hủy
Nằm trong chăn, muốn ngủ mãi, li bì
Chẳng biết phải làm gì?
Nhớ mối tình si

*

Tôi loay hoay, lười biếng
Nghĩ vớ vẩn, quẩn quanh
Tội nghiệp quá, những người không nhà
Những người già, những người nghèo khổ
Những con chim chưa kịp làm xong tổ
Chim rên buồn vì lẻ bạn, cô đơn

*

Tội nghiệp quá, những bông hoa tơi tả
Tội nghiệp tôi, âm thầm vất vả
Chiến đấu với nỗi buồn, buồn đến ngất ngư
Tôi bứt rứt nhớ về quá khứ
Nhớ về anh dẫu tình chết lâu rồi
Mỗi lần nhớ, lòng héo tàn rắm rối
Tội lỗi tình, muốn thả lỏng buông trôi

*

Mưa… mưa mãi, mưa kéo dài bất tận
Em muốn mình thật lòng ân hận
Ân hận à? Có ân hận thật không?
Trời xám buồn, cơn mưa lạnh mùa đông
Lòng ảo não, giọt mưa hay nước mắt?

*

Mưa dai dẳng… từng giọt buồn đau thắt
Ý cạn nguồn, thơ lỡ dở thơ đau
Thời gian luôn là liều thuốc nhiệm mầu
Giúp quên hết mối tình sầu yêu dấu

Như Nguyệt