"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Tim Sa Mạc

Đừng trách em sao làm thơ khao khát
Sao lụy tình, hay xin xỏ tình yêu
Đừng chê bai… bảo sao thơ chua chát
Dụ dỗ người vào bể khổ phiêu diêu

*

Đừng nhá anh, em xin anh hãy hiểu
Trái tim em như sa mạc về chiều
Khô khan lắm nên rất cần tưới tẩm
Một chút tình, cho đại, mất bao nhiêu?

*

Anh không cho… cũng xin anh đừng trách
Tình yêu mà… bao giờ đủ đâu anh
Tình nhân loại, tình người, tình bằng hữu
Tình mẹ con, tình bà cháu, anh em
Em tham lắm nhưng lại chẳng... lem nhem
Làm thơ thôi, anh cảm phiền thông cảm

*

Đừng phiền em... sao thơ như mời mọc
Rủ rê hoài... đường tình ái lăng nhăng
Anh đâu biết khi làm thơ em khóc
Dĩ vãng buồn, đâu phải thơ cho anh

*

Tim sa mạc, ôi trái tim sõi đá
Xin tí tình mà chả có ai cho
Còn trách móc còn bảo em làm khó
Dụ anh vào, tim lăn lóc ra tro

*

Tim sa mạc giữa nắng hè gay gắt
Nứt nẻ nhiều cần một chút thanh xuân
Tim sa mạc, tim khô cằn se sắt
Nên làm thơ cho tim đỡ nhọc nhằn!

Như Nguyệt