"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Chẳng Muốn Xa Cõi Mộng

Không viết cho anh, không có nghĩa là em không nhớ
Làm thơ tình tặng người nào đó, không có nghĩa em yêu người ta
Mới sáng sớm ra đã nghĩ đến anh
Tình em yêu anh... thật sự chân thành

Tiếng chim hót vang lừng qua cửa sổ
Trời âm u chưa có chút nắng vàng
Một ngày mới bắt đầu bằng nỗi nhớ
Và em làm thơ, em lại làm thơ
Đến khi nào em mới hết mộng mơ?
Sẽ mãi mãi chẳng muốn xa cõi mộng

Thế giới của em mông lung, hồng tím
Có những giọt mưa rơi rớt hình trái tim
Có mùi hoa ngọc lan ngất ngây, dễ chịu
Có ánh nến lập lòe, ánh mắt dấu yêu
Có cầu vòng tỏa hào quang rực rỡ
Con nai vàng ngơ ngác đứng ngu ngơ
Có vầng trăng liêu trai, có sao sáng ngập trời
Có em vẽ vời, nhớ người xa diệu vợi
Thế giới của em, cao bay, thinh không
Chịu đi vào cõi mộng với em không?

Anh nói anh thương em, cũng chỉ là câu nói
Cũng mông lung, cũng huyễn ảo khôn cùng
Anh im lặng muốn xa em cũng chẳng chút lạ lùng
Đâu phải mối tình nào cũng chấm dứt bằng nước mắt?

Em nói em thương anh, tự đáy lòng, nói thật
Chuyện tình mình, thật giả, cũng thế thôi
Anh yêu em tình thơ nhạc đầu môi
Có nói mấy cũng là tình diễm ảo

Yêu qua không gian, ta sống trong cõi mộng
Hai chúng mình hợp nhau quá, cùng mơ...

Quách Như Nguyệt