"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 


Ở Lại Đi Anh!

Hãy ở lại đi anh!
Cho tình tôi chấp cánh
Mật ngọt và từ tâm
Những khát khao âm thầm.

Ở lại đây anh nhé!
Nỗi nhớ nhung khôn cùng
Như mùa Xuân ngấp nghé
Soi giọt nắng vàng hoe.

Vào mùa đông băng giá
Phong kín cõi lòng tôi
Lạnh lùng cơn gió nổi
Biết bao giờ chung đôi?

Ôi mùa Xuân dấu ái!
Vạt áo xanh xanh màu
Khung trời mây vương tím
Những rã rời cho nhau.

Sương chiều còn hờn dỗi
Phai vạt nắng lưng đồi
Và mây trời nhè nhẹ
Bóng chiều dần xa khơi.

Còn mình tôi quạnh quẽ
Ở lại đây đi anh!
Niềm thương còn chất ngất
Trái tình dẫu mong manh!

Cùng chia nhau nỗi nhớ
Hãy ở lại đi anh!
Cách xa phương trời vẫn
Đợi chờ nhau trăm năm.

Ngọc Quyên