"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

 

Giòng Kỷ Niệm 

Có một thuở bên bờ sông đứng đợi

Thuyền xuôi giòng nước lặng lẽ ngừng trôi

Vội vàng chi sao cứ mãi bồi hồi

Sao lỡ hẹn không cùng em chung lối

 

Cầu Bạch Hổ theo chân người viễn xứ

Xóm Kim Long đâu ngày tháng mộng mơ

Đã chia tay sao cứ mãi mong chờ

Thầm níu lại những mùa thi xa vắng

 

Gió mơn trớn lùa qua tà áo trắng

Làn tóc mây mời gọi ngón tay đan

Đứng bên ni nhìn bên nớ ngỡ ngàng

Ngăn cách bởi “đường anh đường em” đó

 

Phượng vẫn đỏ sao tâm hồn buốt giá

Chung con đường sao vẫn thấy bơ vơ

Về đi anh dù chỉ thoáng trong mơ

Sân trường đó ta cùng nhau sánh bước

 

Thương nhớ quá những chiều mưa hẹn ước

Em mỉm cười mơ thấy dáng người xưa

Mới hôm qua sao nhớ mấy cho vừa

Mộng còn đó vội vàng chi tạm biệt

 

Trên đường vắng em tìm về quên lãng

Lòng nhủ lòng thôi đã lỡ tơ duyên

Thôi hết rồi xin chôn dấu lời nguyền

Lê chân bước ầm thầm về chốn cũ

 

Thu-Lê

Nhớ về một chân trời…