Cát Bụi Mệt Nhoài



Cạn chiều
nương bóng trăng soi
người nương cát bụi mệt nhoài lạ quen
đo lòng
rộng lượng
nhỏ nhen
đua chen một kiếp
sang hèn một giây

oOo

cạn chiều
trăng
ngả nghiêng say
ta nghiêng cho đủ kiếp này lạ quen.

oOo

đêm đêm
phố vẫn lên đèn
nhà nhà còn thức
nhưng
then cửa cài
và mai
sẽ có những ai
trả
thân cát bụi mệt nhoài... rồi đi?

Duy Phạm