"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

 

Sông Côn Trải Chiếu Trăng Rằm



Hổng hoang mấy lượt bể dâu
chất sâu thẳm mạch giang đầu về xuôi ngàn năm con nước ngọt bùi
một dòng sữa ấm buồn vui cùng người
đời sông một dải lụa tươi
bên bồi bên lở vẫn ngui ngút tình
sớm mai nổi cánh lục bình
chiều thinh lặng xuống một mình sông trôi
bến thơ mờ bóng trăng côi
Trường Thi giấu mộng trên đồi rằm xưa
đò ngang mấy bận đón đưa
rẽ đôi dòng nước em vừa sang sông
em đi
còn đó
người trông
ta về bến cũ buồn không dám buồn
bao cơn chớp bể mưa nguồn
còn vang vọng một Hồ trường trên sông.
*
Về đâu
ai biết về đâu
ngàn năm con nước còn sâu nặng tình.
đừng về Bình Định một mình
cầm chân khách bởi chuyện tình giêng hai.
một mai
ai chớ bỏ ai*
lỡ thương em bậu thương hoài
ngàn năm.
sông Côn trải chiếu trăng rằm
hồn thi nhân ngủ giữa trầm mặc đêm

Duy Phạm