"Quân lính cốt hòa-thuận, không cốt đông; cốt tinh-nhuệ, không cốt nhiều. Người khéo thắng là thắng ở chỗ rất mềm-dẻo, chứ không lấy mạnh đè yếu, nhiều hiếp ít." ** Quang-Trung **

v

 

 

Giữa Trận ĐBạc Bẽo

 

Ta là mảnh vỡ

Được Genius hà hơi

Thành hình hài cô đơn

Lang thang trên đồi đá dăm cao vút

Có lẽ

Chẳng có mảnh vỡ nào xấu hơn

Vụn vỡ hơn

Nhiều vết nứt hơn

Cây cỏ bỏ ta

Dòng sông bỏ ta

Đám mây bỏ ta

Bạn bè bỏ ta

Đôi mắt em như nhát búa nhỏ

Nỗi man dại của ta như vết sẹo nhứt buốt

Ôi nhát búa nhỏ dại khờ mộc mạc

Như bản sao tâm hồn

Góc tối khuất dần

Và cơn khát của đá còn đó

Nhưng em cũng là mảnh vỡ

Được Genius hà hơi

Đôi mắt còn trinh nhìn gãy cánh chim trời

Héo úa nhành lông mi hoang dại

Nóng hồ bầu trời

Rụi hồ mặt trăng

Sáng lòa thực tại

Thiên hà vỡ ra tan vụn thành băng

Hòn đá dăm ơi

Tình yêu ta là mảnh vỡ

Chẳng có ai cướp giật

Đơn giản

Em bước qua

Đi về phía trước

Đôi khi ngoái lại

Nhân đôi tâm hồn cô đơn

Lá như tay,

Vẫy chào

Chim như ca nhi

Hát chào

Ta ước được câm như đá

Yêu em bằng mắt

Thương em bằng tai

Giận em lòng thành cung tên mang nhiều nụ hôn

Ta là mảnh vỡ

Được Genius hà hơi

Giữa trận đồ bạc bẽo.

 

Bùi Minh Vũ