"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

 

Hoài-Niệm 

 

Sài Gòn vương sợi nắng 

Phố núi đẫm ướt mưa 

Đêm nằm càng trống vắng 

Mơ màng chuyện xa xưa 

 

Quê anh vùng đất lở 

Bên ấy cạn bãi bồi 

Cùng chung trường sách vở 

Nguyện ước được sánh đôi 

 

Một ngày vào tháng 3

Rực rỡ màu bông gạo 

Tim tím vườn hoa cà 

Vươn lên sau gió bão 

 

Nơi phương trời xa xăm 

Lúc gặp nhau khẻ nói 

Se duyên nợ trăm năm 

Bao mùa chờ mòn mỏi 

 

Thu đông rồi sang xuân 

Nhớ em thêm da diết 

Lòng bỗng thấy bâng khuâng 

Sao mình còn cách biệt 

 

Chiều phố vắng lang thang 

Giấc mơ tình êm dịu 

Nỗi nhớ cứ mênh mang 

Giờ chỉ là hoài niệm 

Minh Triết