"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Hoa Dại Tháng Tư

Những hoa dại trên con đường tôi qua,
Có hẹn nhau không mà về cùng một lúc?
Đồi cỏ nghiêng nghiêng hoa chen nhau khoe sắc,
Màu đỏ hồng vàng và màu tím tôi yêu.

Tháng Tư trở mình gió thổi hiu hiu,
Cành lá non vui mừng trong nắng mới,
Thành phố như kẻ đang yêu bối rối…
Đầu mùa Xuân bất chợt những cơn mưa.

Hoa dại bên đường mà cũng nên thơ,
Tôi muốn được dừng chân trong giây lát,
Dòng xe chạy như dòng đời quay quắt,
Điều tầm thường cũng vượt khỏi tầm tay.

Ngày nào đi làm tôi cũng qua đây,
Mời hoa hãy theo tôi vào cuộc sống,
Ta đâu biết những mảnh đời vô vọng,
Cánh hoa tươi an ủi được đôi lời.

Đừng vội vàng nhé tháng Tư ơi!
Để đời hoa kéo dài thêm chút nữa,
Để tôi thấy mình vẫn còn bỡ ngỡ,
Mỗi mùa hoa lại thấy đẹp lạ lùng.

Đừng vội vàng nhé, hỡi mùa Xuân,
Lá cứ non với cơn mưa bất chợt,
Tôi cứ đi qua nhưng chưa dừng chân được,
Đồi cỏ bên đường có hoa dại Tháng Tư.

Nguyễn Thị Thanh Dương