"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Như Đóa Bồ Công Anh

(Mấy vần thơ, viết về Huế)

Đời tha hương như mùa hoa Diếp Dại
cành lá xanh mà thương tiếc tuổi đời
dưới nắng chiều, viết bài thơ hiu quạnh
lời yêu đương chỉ còn lại giấc mơ

đôi cánh vàng giữa hoàng hôn lơi lả
chợt xa mờ theo cơn gió vấn vương
dòng Hương xưa, cầu Tràng Tiền soi bóng
lệ mưa nhòa trên mắt nhớ quê hương

áo rách vai bên bờ hoang Mũi Mác
tình mong manh như chiếc lá vàng bay
gió cuốn theo màu trắng buồn, tiễn gọi
chiều một mình để nhớ những tàn phai

Bồ Công Anh, khép mình vào vị đắng
nhớ quê nhà, chiếc lá khóc nỉ non
chiều thân ái vẫn về đây, xa vắng
mãi đợi chờ sao chẳng thấy người xưa

đóa Lục Anh biết tìm đâu mộng ước
chừ giấc mơ trên vĩ tuyến sương mù
làn hương thoảng, u hoài Kim Trâm Thảo
buổi ấu thơ còn lại ánh vàng thu

chiều nhớ thương bên tháng ngày dĩ vãng
nẻo thơ buồn giữa đêm vắng, lẻ loi
hoa trái tim sao không là yêu mãi
để mưa sầu làm hạt nhớ chia phôi

Trường Đinh