"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

 

Thu Vắng Anh

 

 

Không có anh trời chiều buồn tẻ

Ráng mây hồng hụt hẫng chơi vơi

Mái tóc dài không người vuốt nhẹ

Vòng tay nào hờ hững buông lơi

oOo

Lá vàng rơi đường về quên lối

Hè phố xưa vắng tiếng chân quen

Một mình đi vào trong bóng tối

Nghe thênh thang với nổi buồn tênh

oOo

Trời trở lạnh thu về hiu hắt

Nhỏ giọt buồn theo tiếng chuông ngân

Chân trời xa mang màu tím ngắt

Cành hoa buồn gợi nhớ ái ân

oOo

Hàng cây gầy buông lời giã biệt

Trăng sao mờ mang kiếp cô liêu

Chuỗi ngày qua một mình đơn chiếc

Mùa thu này vắng bóng người yêu

Thu Lê