"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Quê Hương Biển

(Mấy vần thơ, viết về Huế)

Chiều biển nước giữa trời mênh mông gió
quê miền Trung, mưa rớt đến ngập lòng
có phải chăng lệ người đang chảy đỏ
khóc đau thương vùi dập suốt đêm ngày

Thừa Thiên Huế, bão giông về nặng hạt
rơi trên đời tần tảo mà xót xa
bao tiếc thương đã gầy đau niềm nhớ
chảy vào tim còn lạnh buốt ngày qua

Mưa như biển, miền Quảng Bình lũ lụt
chuỗi đời buồn còn vỗ sóng sầu cay
trời Quảng Nam, nhìn long lanh trên mắt
lệ thương đau đã đẫm ướt đêm dài

Sông biển lỡ giữa phố đường Hà Tĩnh
họa thiên tai, mưa gió cuốn niềm đau
tan tác thương, Đà Nẵng buồn khóc gọi
nỗi hao gầy đè nặng mắt xanh xao

Chiều gió mưa, ngập tràn bờ Quảng Ngãi
đắng cay này gửi lại trên mắt môi
sông nước lớn, xin cúi đầu oan trái
chớ tràn về làm xứ mẹ đau thương

Miền ven biển, Quảng Trị nghìn bóng nước
vỡ cơn đau, sướt mướt nhánh lệ sầu
đời lênh đênh theo dòng trôi chảy ngược
mưa vào lòng, đau nhớ mẹ quê hương

 Trường Đinh