"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Mối Tình Son Sắt

Nếu Mùa Chay này anh có băn khoăn
Lỗi lầm xưa vẫn chưa kịp thống hối
Hãy nhớ rằng Chúa đã tha thứ tội
Dẫu tim anh còn khô héo, hững hờ

Nếu Mùa Chay này anh thấy bơ vơ
Nhớ chiều nao trên đồi kia hiu hắt
Mão gai nhọn Ngài đớn đau chất ngất
Và lưỡi đòng đâm thấu cả tâm can

Nếu Mùa Chay này anh có hoang mang
Đồi Can Vê xưa mắt Ngài nhỏ lệ
Mây tím ngậm ngùi, máu đào loang đổ
Về đi anh, để sám hối tội đời

Nếu Mùa Chay này anh còn chơi vơi
Giữa biển đời nhiều phong ba, bão tố
Thập tự kia, Chúa giang tay chờ đó
Đợi anh về, tìm giây phút bình yên

Thân mọn hèn trong tình Chúa vô biên
Dâng lên Ngài đi, ngàn lời cảm mến
Đứa con đi hoang đã về tới bến
Dưới bóng Cha hiền, xóa vết thương đau

Giọt lệ ăn năn, tha thiết đêm thâu
Là của lễ mỗi mùa Chay thống hối
Lòng người mãi còn đa đoan muôn lối
Nẻo chính đường ngay sao lắm ngại ngần

Và nếu anh còn thương nhớ bâng khuâng
Những cuộc tình trần gian đã đánh mất?
Có tình nào đẹp bằng tình son sắt
Mang khổ hình chịu chết chỉ vì Yêu?!

Kim Loan

(Edmonton, Canada)