"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

             Lời Ghi Trên Ảnh Mẹ     

 

             Con đứng kề bên mẹ, 

             Tay đặt trên bờ vai.

             Mắt đăm đăm nhìn núi rừng biển cả,

             Hay trông vời viễn ảnh một ngày mai.

 

             Mẹ ơi! từ trái tim thốt lên ngàn tiếng gọi.

             Tiếng Mẹ cho người đã cất những lời ru,

             À ơi, mẹ êm ái đưa con vào giấc ngủ,

             Với bàn tay nhè nhẹ đẩy vành nôi,

             Với nụ cười tươi nở hiện trên môi,

             Với ánh mắt dịu dàng và nụ hôn nồng ấm.

 

             Từ lúc ra đời đến khi khôn lớn,

             Cả đời ta luôn được mẹ nâng niu,

             Mẹ vỗ về trong những lần bú mớm,

             Hay đêm dài thao thức lúc con đau.

 

             Nhưng giờ đây mẹ đã người thiên cổ,

             Ảnh hình xưa gợi nhớ những ngày qua.

             Bàn tay con đặt trên bờ vai mẹ,

             Có ngờ đâu viễn ảnh thật u buồn.

             Tim tê tái, mắt tuôn gìòng suối lệ,

             Nghĩ về nơi gửi trọn nắm xương khô.

 

             Từ xứ sở xa vời, xa đất mẹ,

             Mong trở về thăm lại chốn quê cha,

             Sẽ ngồi bên di cốt mẹ hiền hoà,

             Để tưởng nhớ công ơn người mẹ Việt.

             Ôi mẹ Việt Nam! ngàn thu con hãnh diện.

 

                 ChinhNguyen/H.N.T.   GA, 2011