Thuở Vỡ Lòng Yêu
Khi anh về chiều vàng trên phố nhỏ,
Hàng phượng hồng rực-rỡ đã theo em.
Trường khóa cổng nhưng tình không bỡ-ngỡ,
Ngõ ve sầu như động bước chân quen.
Em ở đâu, trong linh-hồn trái cóc?
Những xoài xanh, ổi chín dấu trong bàn?
Ôi giấc mơ trăng tròn em trốn học
Leo lên đồi cổ-tích hát miên-man.
Tà áo trắng như mây trời gom lại
Trên Dốc Hoa đẹp mãi sớm mai hồng.
Bài thơ tình lần đầu nghe vụng-dại
Đêm hạ dài sao mãi vẫn chưa xong.
Mai trở lại, em còn thầy còn bạn;
Em còn anh chờ đợi cuối sân trường.
Em là mưa cho đời không nắng hạn.
Ngón tay mềm, trang giấy bỗng thân thương.
Nguyễn Hoàng Lãng-Du