"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Sau Ba Tháng Hè

Thế là mình sắp sửa gặp nhau,
Ba tháng hè vui đã qua mau,
Vui thì vui nhưng mà nhớ lắm,
Nhớ trường nhớ bạn đến nôn nao.

Chúng mình chia tay để nghỉ hè,
Sân trường rơi rụng những cánh hoa,
Ai trồng cây hoa Phượng Vỹ đỏ,
Làm đẹp sân trường, bóng mát che.

Và những cách hoa Phượng rất thân,
Cùng với học trò suốt bao năm,
Hoa Phượng tôi ép vào trang vở,
Hoa theo vào lưu bút ngày xanh.

Hoa cùng tôi làm dáng soi gương,
Hoa cài trên tóc thật dễ thương,
Như lứa tuổi mười lăm mười bảy,
Màu hoa và người đều hồn nhiên.

Ba tháng hè sân trường vắng tanh,
Không còn ríu rít đám học sinh,
Cây hoa Phượng Vỹ buồn lắm nhỉ,
Màu hoa Phượng đỏ khóc rưng rưng.

Thôi hoa đừng khóc và đừng buồn,
Chúng tôi lại về ngày khai trường,
Áo trắng mới và sách vở mới,
Cây Phượng có ra hoa mới không?

Bạn ơi, hẹn nhé mình gặp nhau,
Những ngày hè dù ở nơi đâu,
Nơi đây mái trường yêu vẫn đợi,
Năm học mới chúng ta bắt đầu.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(August, 21, 2015. Kỷ niệm một thời học sinh)