"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Hè Và Nỗi Nhớ

Tôi muốn làm cánh gió
Bay về phố phường xưa
Một thời tôi ở đó
Buồn vui theo nắng mưa

Ngày tôi rời mái trường
Ra đời làm cô giáo
Bao kỷ niệm thân thương
Tôi vẫn còn nhớ mãi

Cô giáo tuổi đôi mươi
Mắt sáng với môi hồng
Sau những giờ lên lớp
Còn mơ chuyện viễn vông

Trời mưa làm cô khóc
Nắng vàng cô xuyến xao
Lá rơi bên cửa lớp
Đưa cô vào chiêm bao

Tiếng trống trường rộn rã
Hàng cây bàng nhẹ lay
Xôn xao bầy trò nhỏ
Tan trường tà áo bay

Anh chờ cô bên cổng
Chiếc xe đạp ngập ngừng
Từng vòng quay lặng lẽ
Anh giận cô lắm không?

Chắc rồi anh đã hiểu
Cô giáo trẻ ngây thơ
Say mê trên bục giảng
Quên tình anh bơ vơ

Xuân sang rồi hè đến
Phượng rực rỡ mong chờ
Bao học trò rời bến
Cô lặng nhìn, ngẩn ngơ

Cô chờ anh trở lại
Mang mắt nhìn thiết tha
Cổng trường in nắng quái
Cô buồn, anh biết chưa?

Quạnh hiu con phố nhỏ
Anh đi rồi mới hay
Bụi cay đôi mắt đỏ
Trưa hè mây ngừng bay

Ôi một thời tươi trẻ
Giờ đã quá xa xôi
Bao nhiêu mùa phượng nở
Bao cuộc tình phai phôi

Sân trường và lớp học:
Mối tình đầu của tôi
Dẫu đi hết cuộc đời
Vẫn nhớ hoài, tình ơi!!!

Kim Loan
Edmonton, 06, 2021