"Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc." ** Trần Bình Trọng **

 

Một Ngày Đi Qua 
 

Sáng tinh mơ, thức dậy - quên mất ngắm sương trời?

hay nhìn lên bầu trời xanh thẳm

Có phải ta đã bỏ lỡ cơ hội nhìn cây oak (sồi) trước nhà?

Con đường vắng đi ngang qua nghĩa trang,

nhưng đến và về đâu nhỉ?

Cây xăng bên trái, nhà nhỏ trên đồi - hoang phế!

ai nhận ra một thời...

Tôi thấy một đám mây trắng nhỏ

lơ lững giữa trời xanh

hợp và tan

là sương khói

là hạt mưa

là bông tuyết

hay nguồn thơ

Như bóng như hình, như không như có

Bạn có nghĩ như vậy không?

Một ngày đi qua

không sử dụng hiệu quả? bị đánh cắp hay quên lãng

Tại sao tôi lại viết một bài thơ mà không đầu không đuôi

không vần không tự Nó sẽ không thể có gì sai lầm

(nếu ta) không phải đề cập đến

vui/sướng

phải/trái

trắng/đen

nỗi khổ/niềm đau

hay buồn bã/u sầu

Thời gian lại qua đi

và ta nhìn vào cuộc sống

rõ rang

là-như-thị

giọt sương còn đọng trên lá tùng

trời đang se lạnh.

 

Bạch Xuân Phẻ

 

 

Another day passed

 

This early morning, waking up - do we forget to watch mist on the leaf?

or enjoy at the blue sky

Did we miss a chance to look at the oak tree in front of the house?

The road passing by the cemetery,

but to and from where?

The gas station on the left,

little house on the quiet hill

remind a time...

I see a small white cloud

suspending/floating in the blue sky

form and disappear

like the fog

like the rain

like the snowflake

or sources of poetry

as if it is the shadow--presence or absence;

there is or there is not

Do you think so?

Another day passed

do we not use it effectively? is it stolen or forgotten?

Why did I write a poem without beginning or ending

no rhythms or flow

there is nothing wrong with it

(if one) not to mention

pleasure / happiness

right / wrong

white / black

pain / suffer

or sadness / melancholy

The time is passing

and we look at our lives

clearly

as as-is

dew is still clinging on the leaf

air--chilly.

Phe Bach.