"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

  

Tiếng Hát Phiêu-Du 

 

                          1

Có tiếng vỗ ngang trời bay lướt gió

Cánh chim bằng tung cánh vút lên cao.

Đóa hoa lạ bên rừng đang nở rộ,

Cây âm-u lá biếc vẫy tay chào.

 

                          2

Vùng đất mới, mưa rừng rơi trắng xóa.

Tạ ơn người mở nước lúc sơ khai.

Cò mỏi cánh trên đồng thơm lúa mạ.

Câu ca-dao lưu-luyến tiếng ngân dài.

 

                         3

Như giọt sương tinh-tuyền trên cỏ nội,

Lòng reo vui khi hát khúc xuân hành.

Chân bước lên, đường xa đang réo gọi.

Sớm mai hồng, rong-ruổi giữa non xanh.

                         4

Ai ra khơi trong chiều sương biển rộng.

Thuyền phăng-phăng sóng lớn vững tay chèo.

Hồn ngây-ngất trời cao, đêm gió lộng.

Người người còn trên bến đứng trông theo.

 

                         5

Khi ta đi mang tình xây thế-giới

Tay trong tay ôm trọn một địa-cầu.

Những cuộc chiến tàn dần theo cát bụi

Cho an-bình, công-lý đẹp mai sau

 

Nguyễn Hoàng Lãng Du