"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

  

Trên Giòng Sông Trắng                      

 

Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng

Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.

Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,

Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.

 

Ôi cái thuở lòng anh thơm gió núi

Và tình em hương lúa chín trên đồng.

Chim chóc hót những ngày như mở hội.

Thơ chúng mình tinh-khiết tựa sương trong…

 

Rồi quê-hương đêm ngút trời khói lửa.

Viên đạn đồng tàn-nhẫn đã bay qua.

Em nhắm mắt.. Đường mình chia hai ngả.

Anh lang thang, mưa gió, mãi không nhà. 

 

Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.

Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.

Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.

Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi. 

 

Nguyễn Hoàng Lãng-Du