"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Thơ Tôi

Thơ tôi là những ý tưởng tuôn tràn
Thơ tôi là mạch nước nguồn trong sáng
Lời thơ tự rót trên đốt tay mềm
Tôi sáng tác không giấy bút mực nghiên
Giữa bốn bức tường mờ mờ khép kín
Trong bốn chiều không gian hồn lắng đọng
Thơ tôi là những tiếng khóc, tiếng cười
Của những giòng đời không lối thoát
Tình thơ lãng đãng, hồn thơ man mác
Như những tiếng sóng vỗ bờ gọi tên
Như những nhánh sông đổ ra biển cả
Như những cánh chim tìm về tổ ấm
Như những buổi chiều màu trời khoe sắc thắm
Tôi đo đếm đong đầy chân lý ấy
Và tình tôi muôn thuở tình nồng say

Thóc Nâu