"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Vườn Khuya

Hãy ngồi đây với em,
Trong vườn khuya lặng lẽ,
Có những giọt sương đêm,
Đang thì thầm trên lá.

Đêm nay vườn chưa ngủ,
Trong bóng tối mênh mang,
Hoàng Lan thơm nức nở,
Ngọc Lan thơm dịu dàng.

Có cả mùi hoa chanh,
Len lén về theo gió,
Có cả em với anh,
Ngồi bên nhau trên cỏ.

Mình cùng nhìn trời cao,
Thấy tâm hồn lồng lộng,
Đêm nay không trăng sao,
Vườn khuya không soi bóng.

Nhưng vẫn có hai người,
Trăng sao trong đôi mắt,
Giữa cỏ cây đất trời,
Đêm cho đầy hạnh phúc.

Anh ơi hãy lắng nghe,
Lời của đêm tình tự,
Mái tóc em đêm Hè,
Còn thơm mùi hoa Sứ.

Cả những ngón tay em,
Cũng thơm mùi hoa lá,
Ân tình trong bóng đêm,
Đang đợi chờ anh đó.

Ôi tất cả loài hoa,
Hình như cùng thao thức?
Trong làn gió đong đưa
Gọi tình, anh có biết?

Vườn khuya sương xuống ướt,
Hãy theo em vào nhà,
Sáng mai vườn thức giấc,
Có chuyện tình nở hoa.

Nguyễn Thị Thanh Dương