"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Bắt Đền Biển

 

Bắt đền biển đó biết không

Khi không lại giấu em trong đáy chiều?

Sóng cuồn cuộn hết niềm yêu

Để tôi ngơ ngác, cát liêu xiêu bờ…

 

Bắt đền biển, bắt đền thơ

Ngày phai,tháng lụn tôi chờ mối ai?

Ngọc-Trai-Em mất dấu hoài

Để tôi lặn lội giữa mài miệt đau…

 

Bắt đền biển mặn chiêm bao

Gừng-Cay-Tôi thả mộng sầu… chơ vơ

Nụ cười em biết bao giờ

Cho tôi vớt trọn hương xưa ..ngọt đầm?

 

Bắt đền biển quá mông lung

Tìm em.. tôi , sợi dây thừng sao đo?

Tàn đêm nhớ vật, thương vờ

Mưa hun sóng lượn , gió ngờ vực qua…

 

Biển ơi ! Trả lại người ta

Để tôi còn cõng em qua cuộc tình

Một mai hồng thủy có rình

Cũng cam tâm chịu có minh, có ta…

 

Trần Dzạ Lữ