"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

 

Tiễn Bạn

 

Tin mày mất làm tao buồn quá-đổi

còn đâu những chiều hai đứa bên nhau

còn đâu lời-thề kiếm-cung năm ấy

Mày đi rồi, lại thêm một nỗi-đau.

 

Tin mày mất, tao bỏ luôn cả nhậu

biết “cưa” cùng ai, “xả-láng” cùng ai

tâm-sự với ai cho vơi ngày-tháng

những ngày xa đất-nước, những đêm dài.

 

Tin mày mất cả bầu-trời sụp-đổ

tao lặng-câm nhìn năm tháng trôi qua

Những đêm dài Vị-Thanh, rồi Dừa-Đỏ

chỉ nghe tên đã khiếp-vía, kinh-hoàng.

 

Mày đi rồi, giấc Kinh-Kha cũng mất

Đâu còn những đêm mài-kiếm bên nhau

đâu còn những sáng hừng-đông quấn-quít

vai kề vai...có nói chỉ thêm đau.

 

Mày nằm xuống, vậy cũng xong một kiếp

tao còn đây, đời vẫn lắm lao-đao

mày cứ đi, tao làm chân đưa-tiễn

thôi, mày đi...Mai-mốt đến phiên tao.

 

Hà-Việt-Hùng