"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Con Gái Nam

(Viết theo yêu cầu của Mai Nguyễn và Phù Viên)

Em đây nè, con gái Nam chất phác,
Dù xa quê hay còn ở miệt vườn,
Dù tiểu thư hay chân lấm đất, phèn,
Vẫn có chung nét dịu dàng đôn hậu.

Như bánh ít nhân dừa hay nhân đậu,
Khó mà lầm dù hai thứ đều ngon,
Cởi mở lòng, ngay thẳng giữa đa đoan,
Không đẩy đưa tình yêu nhiều lối rẽ.

Em vẫn tìm giữa dòng đời thác lũ,
Chút hiền hòa của sông nước miền Nam ,
Em theo đò dọc, em về đò ngang,
Bao nhiêu chuyến bấy nhiêu tình mong ước.

Con gái nào cũng một thời hoa bướm,
Đâu phải riêng em, con gái miền Nam ,
Dễ giận hờn và cũng dễ làm quen,
Người ta nói em dễ thương, dễ tánh.

Ruộng vườn miền Nam cò bay thẳng cánh,
Nên tình người cũng rộng rãi bao dung,
Dù mái tranh nghèo, con rạch, bờ mương,
Hốn đất, hồn quê theo người đây đó...

Con gái Nam , ở nơi nào cũng thế,
Không cầu kỳ, không khách sáo lắm đâu,
Có sao nói vậy dù mất lòng nhau,
Khi hiểu ra càng thương nhau hơn nữa.

Bữa nào rảnh anh về quê em nhé ?
Nghe tiếng hát hò buông thả trên sông,
Nhìn cánh chim bay mỏi mắt chờ trông,
Tình quê, tình em những điều đơn giản.

Em đây nè, con gái Nam hiền lắm,
Trước sau gì tính nết vẫn thế thôi,
Khi trái tim đã trao gởi anh rồi,
Anh hãy giữ một tình yêu có thật.

Nguyễn Thị Thanh Dương