"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Bàn Tay Em, Bàn Tay Anh

Có những buổi chiều mình ngồi bên nhau,
Tay anh, tay em, gần kề thân thiết,
Bàn tay anh, xưa một thời chinh chiến,
Ôm súng, băng rừng, gìn giữ quê hương.

Bàn tay em bé nhỏ ở hậu phương,
Nắn nót chép từng bài thơ yêu lính,
Em yêu bàn tay dạn dày mưa nắng,
Cầm tay em hứa hẹn những chở che.

Ôi, hai bàn tay khác mẹ, khác cha,
Sao lại giống nhau nồng nàn đến thế?
Cùng đi với nhau cuộc đời dâu bể,
Ấp ủ nhau khi gió chợt thay mùa.

Bây giờ chúng mình không còn như xưa,
Bàn tay anh đã lâu không cầm súng,
Bàn tay em đã xa thời mơ mộng,
( Bài thơ xưa em chỉ nhớ đôi dòng).

Chúng mình ra đi theo phận nước long đong,
Cuộc sống xứ người buồn vui lẫn lộn,
Bàn tay anh bây giờ làm lao động,
Bàn tay em cũng kiếm sống tháng ngày.

Những lúc ngồi bên nhau như hôm nay,
Mới nhận thấy đôi tay cùng vất vả,
Em trách thời gian sao đi vội quá,
Tay chúng mình không còn nét thanh xuân.

Nhưng bàn tay em và bàn tay anh,
Vẫn là đôi bàn tay rất đẹp,
Xưa đôi tay dìu nhau trong hò hẹn,
Nay sẽ dìu nhau đi hết cuộc đời.

Nguyễn Thị Thanh Dương