"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Lục Bình Trôi

(Cảm tác từ hình ảnh)

Bên này sông có một mình tôi,
Chiếc cầu gỗ không một bóng người,
Bên kia những mái nhà hiu quạnh,
Ngọn gío đi hoang đến cuối trời.

Lục bình theo con nước trôi mau,
Chiều mây xuống thấp bay ngang đầu,
Tôi bơ vơ giữa mây và nước,
Hồn tôi như nước trôi qua cầu.

Tôi muốn theo lục bình qúa giang,
Lục bình và tôi cùng lang thang,
Ta đi giữa hai bờ xa lạ,
Ta gặp đò dọc hay đò ngang.

Tôi biết có những ngày nắng lên,
Dòng sông lấp lánh vui bình yên,
Dập dềnh những sắc hoa màu tím,
Hoa lục bình vừa nở trên sông.

Và có những ngày trời đổ mưa,
Nước sông dâng ngập cả đôi bờ,
Ẩn chìm trong màn mưa trắng xóa,
Lục bình lướt trôi như hồn ma.

Có mệt mỏi không lục bình ơi?
Về đâu cho hết một cuộc đời?
Bao giờ hoa lá tàn rơi rụng?
Lục bình khô ấy sẽ ngừng trôi?

Tôi bước qua cầu sang bên kia,
Chốc nữa tôi sẽ quay trở về,
Còn lục bình vẫn trôi đi mãi,
Giữa chợ đời hãy giữ tình quê.

Nguyễn Thị Thanh Dương