"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Tình Cờ

 
Chập chờn áo trắng em bay
cuốn hồn tôi lạc giữa ngày nắng trong
Tới, lui, xuôi, ngược mấy vòng
Muốn làm quen...ngại! Đồ bông: lính rừng!
 
Phố xuân rộn rã, tưng bừng
mà tim vẫn nhịp ngập ngừng...phân vân!
Tôi: chinh y nhuốm phong trần
Em: tà áo lụa trong ngần tuổi hoa
Tình cờ trên phố lại, qua
Có quen rồi cũng chia xa dặm ngàn!
 
Bèo, mây chóng hợp, vội tan
Thì thôi! Chân cứ lang thang phố chiều
Có em đời bớt cô liêu
Dẫu sao cũng được ít nhiều ...bâng khuâng!
 
Bước theo em giữa chợ xuân
Tạm quên mấy nỗi gian truân chiến trường
Áo em như cánh mây vương
Tôi là chiếc bóng bên đường không tên!
 
Tình cờ nhưng chẳng mau quên
một tà áo trải mộng trên phố phường
Mai đây ngoài cõi gió sương
áo em là giấc mộng thường tôi mơ.
 
Huy Văn
( Phố Xuân Đà Nẵng 20-01-1974 )