"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Tình Xa

vác buồn lên núi mà chôn 
chôn trên đỉnh nhớ, mà trông người về 
người đi không giữ câu thề 
chuyện ngày xưa đó, biết còn nhớ không?

hỏi mây, mây cứ bay hoài 
hỏi trăng, trăng cũng lắc đầu xua tay 
từ khi cất bước sang ngang 
tình như xác pháo rơi theo chân người.

áo xưa dù đã phai màu 
nhưng trong tiềm thức vẫn còn dư hương 
Người đi phai nhạt nhớ thương.
Phía sau cát bụi còn vương mắt buồn.

Nghê Sĩ Hoài Hương Nguyễn