"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Ký Ức Tango

 

Khúc Tango vẫn dìu dặt nhịp nhàng

Em thả trong đêm chuỗi cười sắc lạnh

Gõ vào cuộc tình nhợt nhạt nguyệt bạch

Hạ tuần khuất chìm, bong bóng vỡ tan...

 

Vô vọng tình cờ cất bước lang thang

Dừng lại khi bóng nghiêng mờ cuối phố

Bờ vai buông xuôi dư âm vụn vỡ

Hoang hoải đậm đà ngấu nghiến cô liêu.

 

Bài tango vụng về nét dấu yêu

Vụng về cả khổ đau và nước mắt

Vội vã buông tay dù trong khoảnh khắc

Chân bước lùi về ký ức ru đêm.

 

Vẫn biết mình sẽ phải tìm lãng quên

Nghiêng tóc rối bên bờ vai xa lạ

Chợt thảng thốt nghe tiếng lòng mệt lả

Trái sầu rơi khi chưa kịp đợi mùa.

 

Lại mơ màng... về một thủa xa xưa!

 

Tương Giang