"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Chuyện Ngày Xưa

 

Em ạ, tình-yêu chết thật rồi

hôm-qua anh còn thấy tươi-vui

bây giờ hai đứa thành xa-lạ

biết nói làm sao họ khỏi cười.

 

Nuối-tiếc cho nhau những buổi-chiều

hẹn-hò, chờ-đợi biết bao-nhiêu

gót chân khờ-dại quen đường cũ

đưa-đón ngược-xuôi cũng đã nhiều.

 

Hai đứa gom đầy bao ước-mơ

tương-lai hoa bướm...biết đâu ngờ

Em đi thăm-thẳm phương trời lạ

xa rất xa sông-núi mịt-mờ.

 

Đường cũ anh về đưa-đón ai

mênh-mang tâm-sự nỗi u-hoài

lòng anh còn nửa vầng trăng uá

gửi tặng Em kẻo lỡ một-mai.

 

Đăng-đắng lòng anh mộng trở mùa

nhớ sao nhớ quá chuyện ngày xưa

bao nhiêu thư cũ về gom lại

đốt sưởi tim mình lạnh dưới mưa.

 

Hà-Việt-Hùng