"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

 Đằng Ấy

Ngày xưa
giọt nắng lung linh
Đã đưa đằng ấy vào tình vui tôi
Bây giờ
đằng ấy xa xôi
Nắng thành lửa rực buồn tôi nhớ người.

Ngày xưa
mưa nhỏ hạt rơi
Mắt môi đằng ấy lừng trời si tôi
Bây giờ
đằng ấy đâu rồi
Mưa thành bão nỗi tình tôi tìm người.

Ngày xưa đằng ấy à ơi
Hai mùa mưa nắng ru hời tình nhân
Sân trường ngại bước theo chân
Chỗ ngồi lớp học bao lần thờ ơ.
Cái gì sao giống như chờ
Rồi như hạnh phúc bâng quơ cười ruồi.
Tình đâu ngập ngượng bồi hồi
Một ngày không gặp đứng ngồi không yên.
Lời đâu không dám gọi tên
Chỉ đành ấp ủ trong tim một mình
Nên còn chôn kín bóng hình
Chập chờn khuấy động mộng tình không thôi.
Bây giờ mưa nắng mù trời
Tôi tìm đằng ấy chơi vơi đáy hồn.

Hư Hao