"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Giữa Hai Người

Nếu phải chọn giữa anh và người ấy,
Ngã ba đường có hai nẻo khác nhau,
Đường nào cũng đẹp, cũng có tình yêu,
Có bàn tay vì em mà chờ đợi.

Người ấy yêu em nồng nàn sôi nổi,
Con đường mời em rắc những hoa Hồng,
Em phân vân và có lúc ngã lòng,
Em muốn được nếm tình yêu mật ngọt.

Như con thiêu thân lao đầu chịu chết,
Dù một lần trong ánh sáng mê say,
Con đường không anh, em sẽ đi đây,
Giữa hai đường em được quyền chọn một.

Chỉ là phút giây yếu lòng sai hướng,
Đường tình của anh quá đổi thật thà,
Anh đến với em tư cách đơn sơ,
Người ta không đẹp vì lời hoa mỹ.

Nếu phải xa anh, điều em không thể,
Em sẽ nhớ anh như gío nhớ mây,
Em sẽ chờ anh như đêm chờ ngày,
Một ngày mới để yêu anh thêm nữa.

Tình lãng mạn và tình yêu thực tế,
Anh và người ấy đã dành cho em,
Anh hiền lành cho em sự bình yên,
Giữa cuộc đời nhiều rủi may, tính toán.

Còn người ấy là dòng sông dậy sóng,
Em biết khi nào nước đục nước trong?
Giữa hai người chắc chắn sẽ chọn anh,
Giữa ngã ba đường lòng em thanh thản...

Nguyễn Thị Thanh Dương